Gấp lại quyển sách “ Tôi đi tìm tôi” mình muốn viết ngay bài cảm nhận vì cảm xúc trong mình đang tuôn trào ra
quyển sách là những mẫu chuyện ngắn của chính tác giả, đồng nghiệp, người thân… viết ở mỗi quốc gia khác nhau mình thích quyển sách không phải vì văn phong của quyển sách ( tác giả dùng khá nhiều từ tiếng anh trong quyển sach dù từ ngữ khá đơn giản chắc do tac giả làm việc và sinh sống tại nhiều quốc gia) mà mình thích cách chị miêu tả những biến cố chị gặp phải rất thật và rất đời cách chị phản ứng vơi biến cố như là chị đã thay mình nói lên tất cả những gì mình đã trải qua trước đây .

Ngày công ty chị gặp khó khăn, ngay chị lyhôn, đối với một người làm việc không có ngày nghỉ như chị nó là một đã kích lớn “ chị nói rằng chị đã cực khổ như vậy để vì gia đình cuối cùng gia đình lại đỗ vỡ . chị trách người thương đã hông hiểu chị . Tiếp đến liên tục những biến cố dồn dập khiến chị bất lực và rồi lại chấp nhận mọi thứ. Đúng như chị nói “Đap cho một phát đau điếng là cách đời khiến ta tỉnh ngộ rồi mới dạy cho ta bài học thay đổi cuộc đời. Bình tĩnh, ngoan ngoãn lắng nghe, học đi rồi ta sẽ lớn” .Thật vậy, con người ta hay lao về phía trước cứ cắm đầu chạy, đến khi đời đập cho một phát đau điếng mới chịu dừng lại , nhìn lại và tìm hiểu về chính mình 

Chị đã tìm cách vượt qua biến cố và quyết định đặt chân lên đất Thái để tham gia khoá thiền tập và khi chị ngồi trong phòng thiền một mình đối diện với chính mình chị đã khóc nức nở như chưa bao giờ được khóc. Đọc tới đoạn này mình cũng khóc bởi mình cũng từng như vậy . “Khi ngồi ở chùa Hoằng Pháp mình cũng đã khóc như vậy “. Mình cũng chưa thể lý giải cảm xúc đó .
Rồi chị vượt qua biến cố mạnh mẽ sống bao dung và vì người khác hơn. Đọc cả quyển sách hành trình chị đi tìm chị cũng giống như những gì mình đã trải nghiệm, vượt qua, trưởng thành và biết mục đích sống cuộc đời mình là gì và hiểu rằng : “ tất cả là do mình hết “ đừng đổ lỗi cho ai cả về biến cố mình đã gặp phải
Mượn câu chị nói mà mình rất thích để kết thúc :” cả đời tôi không có đến một giây rảnh rỗi cho bản thân .Giữa rừng núi bao la và khi chỉ ta đoi diện mình, tự nhiên tập trung vào bản thân và sáng ra bao nhiêu là thứ. Sáng nhất là hiểu ra tất cả do mình hết”.Thật vậy, phải đau đến tận cùng, phải vượt qua và chữa lành vết thương mới có thể nói ra đưoc như thế
Cảm ơn chị đã có một quyển sách thật hay 

Hãy nhanh tay đặt cho mình quyển sách này bạn nhe: https://s.shopee.vn/1BA8xyH10f
#review quyển sách tôi đi tìm tôi #sách nguyễn phi vân # nguyễn phi vân