Chiều nay đi làm về, vợ chồng chị hàng xóm chạy qua kêu cửa gởi cho một ít quà từ quê gởi lên đó là một bịch bơ mà hai vợ chồng khoe là ở quê trồng không có thuốc trừ sâu – quý lắm nên gởi tặng. Tui cảm ơn rối rít do vợ chồng đang xây nhà gởi nhà tui một ít đồ không thể vận chuyển đi xa nên chắc muốn tặng tôi thay lời cảm ơn. Rùi trùng hợp hôm nay vòi nước nhà bị chảy phải nhờ hàng xóm chạy qua sửa – họ hông lấy tiền nên sẵn tặng lại họ bơ do tui ăn hông hết sợ chín bỏ uổng, chỉ để lại một trái xem như nhận tình cảm người gởi trao tặng.

Hông hiểu sao giữa Sài Gòn hoa lệ này tui vẫn thích sống ở nơi có hàng xóm quan tâm và giúp đỡ lẫn nhau khi cần, chắc gốc quê của tui vẫn còn nặng nè hihi . Thế là cứ cuối năm tui là người chủ động mua quà từ quê lên gởi cho những người hàng xóm cạnh nhà tôi để nhờ họ để ý giúp mỗi khi tôi về quê cũng như xem như mở đầu cho tình làng nghĩa xóm thêm gắn kết

Có thể do Tiếng Anh tui dốt với lại không đủ giàu để đi nhiều nơi trên khắp thế giới, nhưng sao thật lòng tui vẫn thấy thích sống ở Việt Nam, chỉ thích đi nước ngoài để du lịch thôi. Bởi ở đây có gia đình tôi ở đó,công việc tôi yêu thích, bạn bè hàng xóm hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau … Đặc biệt, tôi yêu những món ăn Việt Nam đặc biệt món ăn dẫn dã Miền Tây bởi tôi sợ đi xa mình sẽ không có nhiều cơ hội để thưởng thức hương vị quê nhà

Chắc do tôi được sinh ra giao thời giữa truyền thống và hiện đại, nên tôi vẫn thích một số điều thuộc về truyền thống nhưng tư duy cũng thay đổi thích ứng theo dòng chảy của thời đại. Tôi thích tôi ở thời điểm hiện tại không quá quê mùa nhưng không quá hiện đại hihi

. Giọng tui khi nói chuyện mọi người biết là dân gốc Miền Tây ngay – dù tôi đã thay đổi nhiều từ địa phương thành từ thông dụng để có thể giao tiếp mọi người dễ hiểu hơn khi lập nghiệp ở Sài Gòn. Có kỷ niệm mà tôi nhớ mãi – một dịp tham gia khóa đào tạo nghiệp vụ bán hàng qua điện thoại, tui đóng vai trong tiểu phẩm – tui gọi tên cô bạn đồng nghiệp tên “THÚY” mà tui cứ nói “thí hả thí?” làm cô giáo cười suốt vì sai chính tả cô hỏi tôi người Miền Tây phải không ? tui vẫn nhớ kỷ niệm ngày đó đến tận bây giờ bởi tôi thật sự tự hào mình là người con Miền Tây sông nước – hào sảng, phóng khoáng và thật thà

Quê – Hiện Đại. Tôi vẫn nghĩ dòng chảy của thời đại là sự tổng hòa của cả quê và hiện đại. Tôi yêu quê vì đã cho tôi trở thành người tình cảm dạt dào, sống chân thành, tử tế … Hiện đại giúp tôi học được nhiều điều mới để có thể bay cao bay xa và thể hiện được bản thân mình
Kỷ Niệm Sài Gòn, ngày 24/5/2024