
Khi đến kỳ nghỉ hè, lúc đó tôi học tiểu học, anh hai học trung học, mẹ cho chúng tôi trải nghiệm tập kinh doanh, thế là nhờ ba chúng tôi đóng cho một sạp hàng nhỏ có mái che lợp bằng lá bên trên. Ba mẹ con tôi bày ra trước nhà bán nào là : cóc, ổi, xoài , me ngâm đường… đặc biệt mẹ làm mắm ruốc và muối ớt rất ngon nên món này chúng tôi bán rất chạy. Ngoài ra, bán pháo, bánh kẹo , trái cây…, đậu nành rang với cát, rang xong sàng cát ra, hạt đậu nành giòn thơm bùi… mẹ tôi phụ trách làm món trái cây ngâm đường, hai anh em tôi phụ mẹ bán hàng. Thỉnh thoáng, anh hai đi chợ mỗi khi hàng hết. Nói thiệt thời đó cũng đói mà nhìn đồ bán thèm gì đâu, mẹ không cho ăn nói để bán. Thế là tui nảy ra ý định ăn mấy trái nhãn đang bán khi mẹ và anh hai ra sau nhà, ăn xong tôi bỏ vỏ xuống mương làm sao mẹ tôi biết được. Vậy mà mẹ tôi biết được méc ba, lúc đó trong đầu tôi thắc mắc sao mà mẹ tôi biết được tôi đã vứt vỏ xuống mương rồi mà ta nhưng không dám hỏi mẹ
