
Có thể do khủng hoảng về mục tiêu, tương lai phía trước, khi chuyển đổi sang công việc mới , tôi không còn năng lượng để phấn đấu và học hỏi. Tôi cảm nhận tôi không còn yêu nghề nữa. Thế là, tôi quyết định đào thoát khỏi nghề , nhưng cuối cùng thất bại tôi lại phải trở lại cuộc đua tiếp tục vì không chiến thắng nổi thực tế phũ phàng. Tôi như con chim sợ cành cong, rơi vào trạng thái an phận, không còn phấn đấu bằng lòng với mọi thứ hiện tại quanh mình, và luôn nói với bản thân rằng:” có công việc ổn định là hạnh phúc rồi hãy vui vì điều đó”. Và tôi tự kỹ ám thị với mình như thế khoảng 3 năm,.