
Cô bực bội chính mình vì sự không dứt khoát của mình, cô đã cân nhắc, suy tính kỹ lưỡng trong một thời gian dài để ra quyết định, sẽ xuống xe vào giữa cuộc hành trình và cô đã lên kế hoạch sẽ rẽ sang để đi trên chuyến hành trình khác, nhưng sao lòng cô vẫn cứ bị nhói lên khi nghĩ về việc sẽ phải xuống xe, rời hành trình mà cô đã gắn bó hơn 1/3 cuộc đời : cả những thói quen, nhưng điều cô học được, những con người cô gặp trong suốt cuộc hành trình dài vui có buồn có, nước mắt và cả những áp lực mà cô phải chịu nó đã đồng hành cùng cô suốt chặng đường dài. 1/3 chặng đường không rực rỡ và đầy vinh quang, nhưng ngọn lửa vẫn âm thầm sưởi ấm cô để cô có động lực đi tiếp cuộc hành trình dài dù ít lần muốn bỏ cuộc.